Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2010

Cấp đông

1.Cấp đông và rã.



Những thức mình bỏ vào sẽ đông cứng đợi ngày đẹp trời người đến mở ra

cái nhăn mặt vì hơi lạnh toát lên len vào kẽ tay đang nhón nhẻ từng gắp một

sorry nhé

không ngon nhưng tiện lợi

không thích nhưng cần thiết

không mệt mỏi

không phiền toái

cả nếu cần cũng chả quái gì phải phân vân

không thêm chút dưỡng chất nào đâu nên chẳng bao giờ phá vỡ cái hình hài người đang hạnh phúc vô cùng sở hữu



Chỉ cần cấp đông và rã.



2.Ngăn.



Cái ngăn đá chỉ chứa những cái hộp chia thành món nhỏ như những mẩu chocolate vuông vắn ký gửi trong cái thổn thức vô biên tỏa ra từ nguồn lạnh có tự bao giờ

Cái ngăn đá chối từ một thực thể đang sống.



3. Con chuồn chuồn.



Đành hát thế này...

Khi vui thì đậu khi buồn thì bay...



Cấp đông một mình bắt đầu tự những ngón bàn tay.

Thứ Năm, 11 tháng 11, 2010

Một

Không còn chỗ nào để trốn
T mượn nơi này để lặng im

Lặng im không gió mây bay lại
T thả rơi mình xuống mênh mông

Lặng im như dấu anh đi vội
T để yên mình một mồ côi...

Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2010

Khi buồn

T hỏi anh
khi buồn anh sẽ chi???

ngồi ngó mây?
đêm sâu lắm

ngồi ngắm bèo
tan hoài mắt dõi vào đâu

T chỉ cần ngồi thật lâu hơn một chút
để bớt phúc âm những đỗi tanh bành

Giờ một mình
T hỏi anh
khi buồn anh sẽ làm chi???

Thứ Ba, 14 tháng 9, 2010

Bình tĩnh một mình

Ừ thôi T làm người bình tĩnh
cho yên những chìm nổi sơn hà
đá dựng có ngăn sống cấm biển
thì lòng vẫn sóng vẫn lao xao

T giờ đã biết làm bình tĩnh
tập quên độ lượng với yêu đời
tập nhớ chừng mực trong câu nói
tập với cơ hồ cả giấc mơ

Bình tĩnh T thành con cá lội
quẫy riêng thứ tiếng của hai mình...

Thứ Năm, 9 tháng 9, 2010

Hái thuốc cho mình

Khi không làm một cơn đau
khi không làm một nát nhàu cả lên
chung tay xây một ngôi đền
chữa dăm ba bệnh tự nhiên như là...

Là hoa thì nở thành hoa
vô duyên lại nở la đà thành yêu
đi ngang gặp buổi chợ chiều
trong cơn đau cũ dám liều một phen

vậy mà cũng gọi thành tên
thuyền quyên ứ hự... thả trên tay người
anh đau một chuyến nghi ngờ
T về hái thuốc ngồi chờ kiếp sau...

Thứ Ba, 7 tháng 9, 2010

Ngó cái lưng chừng

Nhiều khi nói cho vui vậy thôi
chứ thực lòng rất rỗng
không đầu đuôi không kết thúc
kiểu ngó mây mà thấy lưng chừng

Nên cái nhấp máy nào cũng thiên lung mang nai
ném chữ ra sông ném lòng làm sóng
vậy nên
cái bến mới phúc âm cái bậc chênh chao nứt gãy
cái ma hôm nào dọa đôi lứa yêu nhau

Thực lòng có sao cũng bằng lòng cá lội
có vui có buồn có lận đận thế thôi

như nửa chiều bên này tầm tã mưa rơi
anh đi bên kia sao sợ lòng T ướt...

Thứ Hai, 6 tháng 9, 2010

Thấy ngu chưa kưng

Ai biểu tò mò làm chi
khi không làm người mắc tính xấu
đã bảo kệ cha đời
mình thích chi làm nấy
cũng qua một phận đời
đâu kần toan tính so đo

Nhìn con phù du đi
một lần đời sống duy cho một lần
với sứ mạng phồn sinh cho bầy đàn kéo nhau đi dự hội
đâu dâu bể gì
dù chết cũng vô ưu

Thấy ngu chưa kưng
ai biểu lần đân mà đi tìm câu hỏi
ai trả lời
ai trả lời
ai trả lời

thì cái kết nào cũng vậy mà thôi...

Thứ Bảy, 4 tháng 9, 2010

Không lời động vọng

Gọi gì cũng không lời động vọng
T nghe thương nhớ cứ xoay vòng
mỏi mắt chớp đời ơi biển động
đâu là mình giữa mênh mông

để sáng nay có loài mắt chớp
mở không ra mà đếm u sầu
u sầu nở muộn mười năm nữa
ai đứng chân cầu đời nước xuôi

Gọi gì cũng không lời động vọng
T treo thương nhớ dưới hiên nhà...

Thứ Năm, 2 tháng 9, 2010

Ngủ giấc dài bằng một cái tin

Buổi thèm ngủ T ủ bằng chăn
chăn giúp T khi mơ thấy anh không bị rớt ra ngoài
khoanh thành vùng ấm áp

Rồi ngoan như giấc mơ
đôi mắt khép
vòng tay khép
khép bình yên giấu bão trong lòng
T ngủ cho mình khỏi cuồng nộ về anh

Giờ thì anh đi đi
Đêm dẫu dài đến tiếng thứ bao nhiêu
T sẽ lấy cái tin đo cho bằng nỗi nhớ...

Thứ Bảy, 28 tháng 8, 2010

T đã mơ

bữa nay anh bận
đúng không
bận làm người tử tế
bận làm người đứng đắn
bận rất vui những bổn phận vai mình

nên anh không gặp T
đúng không

nên chiều qua mưa như giông
nên lòng ai như không

như không và mơ và gặp

T đã gặp
đúng không

Thứ Năm, 19 tháng 8, 2010

Đau như một tất nhiên

Mấy ngày nay T đau
nhức đầu sổ mũi
những cơn đau rất thường tình mà đôi khi T cố lấy đó làm niềm vui
để biết mình còn có cớ

Khi đau thường tình người ta thường buồn và mỏi mệt
riêng một T lại không
T biết mình đau là đang có cái mà nhìn vào cho qua ngày đoạn tháng
để nhỡ có bị vô tình cũng khỏi mất công áy náy mất công thắc thỏm mất công hoài nghi

T đau
để nhỡ không gặp anh
hoặc anh không thể gặp T

coi như là tất nhiên vậy...

Thứ Hai, 16 tháng 8, 2010

Một khúc cũng đành

Một ngày có sáu khắc
một đêm có năm canh
chuông mõ chùa xa không làm sao thấy rõ
chỉ hồ như

hồ như có khắc nào T nghĩ đến anh
hồ như có canh nào anh nghĩ đến T

dẫu ít dẫu nhiều
mình cũng đã cùng nhau một đoạn

Chủ Nhật, 15 tháng 8, 2010

Bản tin thời tiết dành cho T

Bản tin thời tiết kêu nhiều nắng
T đợi trời mưa
trời mưa giúp T ngồi thật sâu trong ký ức
nghe nụ hôn ngày ấy quay về

Bản tin thời tiết báo nhiều mưa
T mong trời nắng
trời nắng giúp T mở mắt mình thành nhiều quãng lặng
mỗi quãng lặng nào cũng có mây bay

Bản tin thời tiết không báo thêm cơn bão nào
chỉ một vùng áp thấp
thành lốc xoáy
T chơ vơ giữa ngả ba đường...

Thứ Sáu, 13 tháng 8, 2010

Mùa thu bình tĩnh

Trong lắm và xanh lắm
từng lời nói xếp cẩn thận từ độ năm
bây giờ đem ra
như lụa là óng ả
như một thời gian sang trọng riêng mình

Yêu thương mà chi
yêu nhau mà chi

con trăng gửi lại hôm rằm
nụ hôn như thể ai nằm lại đây

Thương lắm và xa vắng
làm đau chi cái bần thần

Xanh chi mùa thu
để nôn nao chuyện thời gian mười lăm năm nữa

Vâng lời anh
T thương lượng mùa thu ơi bình tĩnh
Để hoa vẫn vàng trong dự tưởng xôn xao...

Thứ Ba, 10 tháng 8, 2010

Những khúc rời buổi sáng

Buổi sáng rất trong
T ngồi nghe chuyện kể về một người em gái xinh
từ một em gái cũng rất xinh
ngoài vườn có bông hồng hé nụ
có mặt trời khát khao
có lòng yêu rất đỗi an lành

Này anh
kệ thiên hạ qua cầu
chiếc cầu mù sương chỉ dắt những người nào chưa kịp sống
ngày anh đặt lên môi những giai nhân nụ hôn nồng cháy bỏng
người gác cầu đứng mỉm cười nhìn bất lực
anh không thấy sao?

Này anh
kệ thiên hạ buông những chuỗi kinh cầu khi hoàng hôn rơi xuống vàng rực
bài phúc âm dành riêng cho mình
vẫn đẹp dịu dàng rất đỗi lơ ngơ

Và T nhìn anh
bằng đôi mắt trẻ thơ
bằng nụ cười trẻ thơ
bằng tất cả những giấc mơ trên đời này thêu dệt
thì hề chi hề chi những đành đoạn mà thiên hạ hối hả dắt nhau qua cầu

Buổi sáng rồi qua mau
còn trong T bình minh hoài một ánh mắt người lém lỉnh
thì hề chi hề chi
cái đoạn trường ai qua kệ họ
riêng anh cứ cười
để cùng ngó mây bay...

Chủ Nhật, 8 tháng 8, 2010

Óng mùa tơ lụa

Tháng tám trời mềm như mây
thêm dăm sợ khói như ngày cố hương

đêm khuya rủ ngọn đèn đường
giang hồ một chuyến để yêu thương người

giang hồ ra một trận cười
dấu răng một vết để người ngồi đau

giang hồ chi áo xưa nhàu
mùa hương còn lại một câu rất tình

Tháng này còn nắng lung linh
riêng T còn lại một thinh không sầu...

Mua núi chở về

Không lẽ im mãi rứa a???

Anh không sợ T ngồi ngó hết mây
ngó hết mưa
ngó hết những vàng trưa
ngó qua ngày đứng ngọ
ngó ngõ xa ngõ gần
như nỗi đành hanh

Không lẽ im mãi rứa a?

Anh không sợ bóng mình mất hút
sợ mắt T chảy dài
sợ quên ngày quên tháng
sợ quên mình là ai

Như bữa này T lên chùa thỉnh kinh
hồi chuông nói rằng mây đang xuống núi
T mở hầu bao mua núi chở về...

Thứ Năm, 5 tháng 8, 2010

Như một tất nhiên

T về đây
về với người thân với gia đình hạnh phúc
với yêu thương rất mực
với tháng ngày rất đời

T không còn ngồi bến sông
không ngắm dòng lung linh
không la đà mây trắng
không nghe đường nhiều nắng
T về như một tất nhiên

Về tất nhiên làm người ngoan hiền
về tất nhiên làm đời nhu mỳ
về tất nhiên không nhớ để làm gì

Sáng nay mây bay đầy sân ga
sáng nay tàu nhanh như messenger
sáng nay từng đường link đầy nguy cơ

T về đây
để làm người hạnh phúc
xin xếp lại đây một bến sông hiền

như một tất nhiên

Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010

Vô lý quá

Vô lý quá
ngày nào T cũng ra nơi đó
có bến có sông mây trắng ngang đầu
ai chịu nổi những gì là kỷ niệm
có sến bạc đầu cũng gây nhớ gây đau

Vô lý quá
T lại ra nơi đó
vẫn phố vẫn sông như một rất hiền
như một thể lung linh và huyền nhiệm
mà mắt vô tình ráo hoảnh bốn chung quanh

T chỉ ngại mây bay nhiều quá
nhỡ mưa bất chừng biết lấy chi che
T lại ngại sông kia đầy nước lạ
nhỡ sóng chùng chình T biết tựa mạn thuyền ai

Vô lý quá
ngày nào cũng ra nơi đó
vẫn đẹp xưa vẫn rất quá đa tình
vẫn rộng lượng bàn tay mời rất mực
mà sao lòng không chuyến nổi hào hoa...

Chủ Nhật, 1 tháng 8, 2010

Như một mồ côi

Bỏ lại những ưu phiền
T đi
như một mồ côi như kiểu nói ngày xưa đã một thời mê mẩn
giờ đây thành lời rất sến
như yêu đương giờ ngỡ quá buồn cười

Nên đôi mắt nhìn nhau nụ cười thương nhau
vòng tay xa xôi bờ môi xa xôi
như có như không như đùa như cợt
đâu dám thành tên chỉ dám lưng chừng

Nên chiều này T ngồi ngó bến sông
nghe gió đùa vai nghe người lẳng lặng
nghe trong mình vỡ rạn cái tình chung

Nhưng dù sao vẫn không thấy ưu phiền...

Thứ Năm, 29 tháng 7, 2010

Nhỡ mất rồi

Ngày ngó mây bay
đêm dòm bong bóng
kiểu chi rồi cũng
thất thểu riêng mình

thì thôi đừng nói
thì thôi phúc âm
thì thôi đồ rứa
như một lặng thầm

mà mưa xối xả
mà ngày miên man
mà đêm độ lượng
mà tình hân hoan

làm sao ngăn được
lòng T mất rồi...

Thứ Ba, 27 tháng 7, 2010

Làm người im lặng

Bữa nay làm im lặng
để nghe tình như sương
để nghe lòng như sương
để nghe đời như sương

im lặng thật yên nghe mình nói
đôi ba chuyện cũ rủ nhau về
ai lại đi làm theo ký ức
có mà đày đọa giữa cơn mê

Bữa nay nhủ lòng mình im lặng
Anh có gọi T cũng xin đừng...

Thứ Bảy, 24 tháng 7, 2010

Không có bờ nào cho T

Bên này sông là đêm
bên kia sông là tối
T lội giữa dòng chập chững không trôi

Nụ cười giữ cho T vui
cái nhìn giữ cho T vui
vòng tay giữ cho T khỏi rơi
T giữ mình không đặng

Ba trăm một mụ đàn bà
Đem về mà trải chiếu hoa cho nằm


Sông này đổi được ba trăm
Sao T lại đổi ra đằng phù du...

Thứ Sáu, 23 tháng 7, 2010

Huyễn dụ

Coi như T còn nhỏ đi
anh dắt T đi siêu thị
đi ăn kem
đi thả diều
đi công viên
T sẽ dụi đầu vào lưng anh mềm như con cún

Coi như T lớn thêm một khúc
anh chở T sau lưng
vòng tay ôm khá chặt
và tóc bay vào mắt
và tiếng thở rất mềm
T dựa vào bờ vai

Coi như T đang yêu
anh đưa T đi nơi sơn cùng thủy tận
có trận mưa nguồn tuôn xuống
có bầy nước mắt dâng lên
dù thế nào
T cũng ôm ngang hông anh
và dựa sâu vào ngực

Coi như T đã rất
được chăm.

Thương người phận sự

Okie. Anh bận làm người nghĩa vụ
đi dời non lấp bể với đôi vai gánh vác giang hà
T ngồi trong nhà ngó mây bay

Mây bay nhiều đoạn chừng như thấp
hỏi han nhiều chuyện rất ơn trời
ví như xem thử còn bao nỗi
mà lại sinh thành một mồ côi

Mây bay thêm nỗi tình thơ dại
mong manh nên hóa kiếp tơ trời
T ngồi đếm hết nhiều đến độ
có cột hết tình mình cũng không rơi

Okie. Anh bận làm nghĩa vụ
chiều nay T sẽ uống tơi bời
một ly hai cốc dăm ba vại
thứ nào cũng còn rỗng mình chai

Okie. Anh cứ làm nghĩa vụ
chiều này T đi uống tơi bời
rồi hát một bài và thơ trẻ
hiên nhà nhặt đá rải thềm chơi...

Thứ Năm, 22 tháng 7, 2010

Chuyện đóa hồng ba hoa

Bữa T ngồi ngó mây bay
thử xem tan hợp chuyện này ra sao
một tan treo tận non cao
hợp chi mà lại đâm nhào xuống sông

Mây bay qua ải thong dong
mây về buộc lại đóa hồng kiêu sa
T ngồi cười với ba hoa
xong, ra mới biết như là ai kia

Ai kia giờ quá đầm đìa
cái vui cái hạnh cái khuya cái tình
T giờ hợp với chính mình
buồn vui chi cũng thình lình buông...

-----------------
ba hoa = tài hoa + hào hoa + đào hoa

Thứ Tư, 21 tháng 7, 2010

Chuyện Ô mê ly

Rất hồng rất tươi và xinh giản dị
T ngồi nghe chuyện Ômêly
T ngồi nghe chuyện nơi đáy cốc
một chấm ti ti nói liên hồi

gì nhỉ ừ chuyện mười lăm nữa
ai lại đếm thời gian bằng đáy cốc bao giờ
chỉ sợ đếm xong thành nhân vật cuối
biết xếp vào đâu cho đủ cái kết diễm tình

Rất hồng rất tươi và xinh giản dị
T ngồinghe chuyện Ô mê ly...

T vừa đi ngang qua đó

Nơi T vừa đi ngang qua
có một dấu chấm nhỏ
nhỏ thôi
nhỏ đến mức không cái chi định vị được
ngoại trừ trái tim.

Thứ Ba, 20 tháng 7, 2010

Mưa nhòe vỡ bụi

Bữa nay gió trở vài nhung nhớ
T xếp tình yêu đổi chuyện mình
chuyện mình cầu đẹp như hơi thở
rất thường nhưng không thể mồ côi

Trời ạ,cầu chi không cầu lại...
thì cứ trăm năm gọi nhau về
ai hay ai đợi từ xưa ấy
ai tình ai lặng một khoảng mê

T vội ra ngoài không son phấn
hồn nhiên như thể` gió thiên đường
chỉ sợ mưa nhòe lem hạt bụi
vỡ rồi anh có nhận ra không???

Chủ Nhật, 18 tháng 7, 2010

Bến sông

Tại thương cái bến tội tình
nằm không dáng vỡ một mình chênh vênh
một người tự gọi là anh
thêm em là một mình thành hai nhau

Ngó sông anh biết bạc đầu
thương em sóng vỗ qua cầu còn run
giờ mình đã biết gọi chung
một thiên đồ rứa ra lừng khừng yêu

Thương chi cái bến sông liều
mà trưa đứng nắng thả nhiều nụ hôn
nên giờ T dạ bồn chồn
đợi mưa chờ trở lại nguồn cội xưa...

Thứ Bảy, 17 tháng 7, 2010

Chuyện tươi hồng

Chủ nhật tươi hồng
T cũng tươi hồng ngồi nghe tình ca du mục
nghe thảo nguyên bay mười lăm năm với những thảm hoa vàng xôn xao nở bình minh trong đôi mắt
nghe thời gian không khắc một nốt nhăn nào trong tâm hồn dù mười lăm hai mươi ba mươi năm mươi và vĩnh viễn
thời gian không làm tổ trong hồn

Chủ nhật tươi hồng
bắt chước bài hát kia T ngồi thả từng tiếng guitare rơi xuống cái bậc thềm vỡ
tiếng dội lên xanh thẳm trong ngần
vang thành khúc hát trăm năm

Chủ nhật tươi hồng
Chủ nhật tươi hồng
T mở triệu đóa bên hiên nhà chờ nắng sang sông
Và gió sẽ mênh mông
Và tình thôi lận đận

Bởi chuyện yêu nào cũng đẹp tự trong tim.

Thứ Sáu, 16 tháng 7, 2010

Cái đồng hồ

Cái đồng hồ chạy quanh
không cần nhanh hay chậm
chỉ cần chạy sao cho đúng
giờ anh gặp T.

Giờ anh gặp T.
có mưa?
có nắng?
có vài lẳng lặng
có chút ưu phiền.

Hề chi hề chi
chỉ cần tích tắc
cũng thành trăm năm
chỉ cần nước mắt
cũng thành phúc âm

Cái đồng hồ chạy quanh
mà nhanh hay chậm???

Thứ Tư, 14 tháng 7, 2010

Gieo hạt

Buổi sớm T ra đường cầm theo vài cái hạt

ra ngõ gieo cây nhớ
đi đường gieo cây thương
đến trường gieo tiếng hát
đất thẫm những nỗi xanh niềm

T trồng cây bắt đầu từ gieo hạt
những hoa vàng trong nắng nở lao xao

T trồng anh bắt đầu từ lần đau thứ nhất
sao không cây tình nào nở cho nhau???

Thứ Ba, 13 tháng 7, 2010

Lòng thôi đành đoạn

Bắt chước người đời T trở giọng làm ghen
khi nhìn hạnh phúc cười hạnh phúc mím chi hạnh phúc giả vờ đau khổ
hạnh phúc không nói thêm điều gì cả
nhưng mắt môi trào ứ ra kia kìa

Khi mà T một mình ngồi gọi cái chênh vênh
lòng nhủ không mong nhưng tay lần hồi bấm đốt
đêm đã khuya cửa nhà ai kêu kẹt
cũng đủ bần thần cái hò hẹn đoan trang

Khi đêm ngủ giật mình sợ nói mớ toạc cả chiêm bao
T lấy tay gói giấc mơ vào gối
Làm bình yên như đời chưa giông bão
Làm dịu dàng như chưa thể chua ngoa

T cố hình dung anh sẽ rất thật thà
khi biết giấu hạnh phúc vào một riêng nào đó
Và T sẽ ngồi tưởng tượng khúc diễm tình bất tuyệt
Và huyễn hoặc mình như thể mười lăm

Nhưng hạnh phúc thì cười cay đắng cũng cười theo
Nên bắt chước người xưa T tự ghen cho lòng thôi đành đoạn.

Thứ Hai, 12 tháng 7, 2010

Vô ngôn

Nói vài tiếng đi
ẩn ngôn chi cũng đặng
không cần mỹ từ ngoa từ hư từ đạm từ những quái quỷ từ gì cả
chỉ cần nói anh đang nhớ T.

Cái điện thoại không đổ chuông
messenger sorry sorry sorry như người câm còn giả vờ điếc
như không hề kinh thánh đã từng buông

Đêm khuya vô cùng
T cũng vô cùng...

Thứ Sáu, 2 tháng 7, 2010

Chiếc thu tàn

em bỏ tiếng guốc phía bên kia
để tôi nghe nỗi sầu đá dựng
cái lóc cóc rơi vào tầng bậc
sẽ lên màu một sớm mai xanh

mai xanh thẳm tôi làm thi sĩ
gõ phím thành thơ cột tóc cho nàng
nhưng rất tiếc (đằng sau cánh cửa)
vẫn dịu dàng tiếng guốc khoan thai

nên chiều muộn hay tàn hay tắt lửa
thì vẫn tôi vẫn lại chiếc thu tàn...

Thứ Tư, 30 tháng 6, 2010

Thèm nuôi một con chó

Khi thất lạc T thèm nuôi con chó
thảy một khúc xương và gọi nó về
ôm ríu rít nghe bàn chân ấm áp
ôm dịu dàng tay vuốt đỡ mồ côi

Khi thất lạc T thèm nuôi con chó
lỡ giận đá đi dăm phút lại quay về
ư ử nũng nịu nghe hoài nên nhớ
quấn quýt vui buồn dòm mãi nên quen

Chừ thất lạc anh làm người biền biệt
T biết lấy chi để gọi anh về...

Chuyện phim

Đã xong rồi kịch bản
đã đủ rồi trường quay
đã tràn trề cảm xúc
đã rất phim giữa đời

nhân vật lúc này đứng tuổi
không đủ nhan sắc để đóng vai buồn

gã đạo diễn già khó tính
nhỏ nước rửa mắt để lý điệu khóc tình

hát rằng
chuồn chuồn mắc phải nhện vương
đã trót dan díu thì thương nhau cùng...

nào đâu đào kép diễn chung
đến khi nước mắt
lại ung dung cười...

Thứ Bảy, 26 tháng 6, 2010

Sương mù bụi đỏ

không còn buổi sớm nào mới nhất
dành cho em
tôi đi tìm hồi ức nào đã mất
bay theo bụi đỏ dị kỳ

thuở bụi đỏ mình đâu biết yêu nhau
đành gọi lòng ừ thôi đồ rứa
cả thị xã hồn nhiên ở trọ
trong nốt si thăng la giáng tưng bừng

tôi nâng bụm tay mình lòng trứng
nghe khôn ngoan nở dại bên đời
không còn gì để nói
cũng bằng thất thố giang sơn

em ở lại cho lòng tôi mở hội
khuya hết sương mù lại nói yêu nhau...

Thứ Sáu, 25 tháng 6, 2010

Xuống tàu một mình

Hãy xuống tàu và đừng quay lưng lại
để tiếng còi kia thả nhẹ lòng
bên kia toa tàu không còn tiếng va đập thứ một trăm
trưa đứng nhớ.

Hãy nhấc thanh ray và ngồi im đâu đấy
có kẻ theo chân thành nỗi nhớ song hành
dù trăm năm hay ngàn năm nữa
một tiếng yêu mình thả xuống đành hanh

nên đừng nhớ mà thành mắc nợ
bóng nắng treo ngang trưa chết giấc một lòng...

Thứ Năm, 24 tháng 6, 2010

Bước thứ n

Bước thứ bao nhiêu
mình vấp vào nhau
cho thêm dày sự sự...

cái sự nhớ đã qua rồi
cái sự thương cũng xong rồi
cái sự yêu, mà thôi đừng nhắc nữa
lại càng trơ thêm nỗi lưng chừng

bước thứ bao nhiêu
thì thân mòn chân mỏi
thì mắt đầy nghi ngại
thì lòng đầy đắng cay
thì mình đầy trống vắng
mà vấp cả vào nhau?

cái sự này thế thế

rồi bỗng dưng thành..

Những khoảng trống

Cắt những khoảng trống dán vào nhau
bần bật phúc âm bần bật nhớ
nỗi này lấy màn đêm che lại
vẫn u u... những tiếng giang đầu

đận này gió thổi như mau
mà lòng mình khóc chậm
nên chùi hoài nước mắt không khô

messenger
cài nhầm địa chỉ
như lá khô thành rác giữa lưng chừng

để cuối cùng những khoảng trống cầm lưng
quay nơi nào cũng nhớ

ai đi ngưng chiều...

Thứ Ba, 22 tháng 6, 2010

Điểm XYZ

Khúc này ký hiệu em tự đánh dấu cho mình là X hoặc có thể là Y là Z
thì có hề chi
miễn bằng dấu nào cũng hiện lên một màu đỏ rất son
trên hành trình may mắn của nhân vật trữ tình đóng vai n trong dòng đời rất chật
tạm gọi đó là hành trình duy nhất
khi những mốc son không phải ai cũng đánh dấu được cho mình...

Khúc này ký hiệu đang còn bay trong mắt
không nâu không xanh không đen long lanh hay u sầu hạt nhãn
đôi mắt đầy màu nắng
trong như giọt sương mai
hành trình thứ nhất của nhân vật trữ tình đóng vai n bỗng trở nên rất thật
chỉ ăn sương mai và lớn bên đời
nở òa những nụ cười mang ngập tràn hạnh phúc

Khúc này XYZ cũng có thật
nên Kinh Thánh sẽ bỏ câu nhận tội
họ không có lỗi
Bản Người tình đã chứng minh!

Thứ Hai, 21 tháng 6, 2010

Vàng hoa vàng hoa vàng hoa

Này này này xuống thật nhanh
một hai ba bốn nào lanh canh cười
Ơn em một chút yêu đời
Ơn anh một thoáng như lời này đây....

Này này này xuống làm cây
lớn lên một khoảng chạm mây ngang trời
Ơn em đi với anh rồi
mai này năm tháng đợi người vàng hoa...

Này em anh hứa thật thà
không yêu cũng thể lụa là trải ra
gấm vóc dệt chốn la đà
một bông hoa nhỏ nở ra rất tình...

Thứ Ba, 15 tháng 6, 2010

Trú chân

Bây giờ mình không nhớ đây là ngôi nhà thứ mấy được cất lên. Có lẽ bản tính hay quên và không cẩn trọng vẫn chưa tập được thói ngăn nắp. Chỉ biết ở ngôi nhà này,mình làm nên chỉ để giữ được sự liên lạc với duy nhất một người sau trận trận thất lạc lại trở thành chốn đi về mỗi mỗi buồn vui.
Đang ngần ngừ không biết có nên soạn sửa nơi này làm chỗ trú chân, hay dăm ba bữa lại lang thang đâu đó.
ừ, biết đâu...
khi thân đã già mà lòng còn son...

Chủ Nhật, 13 tháng 6, 2010

Hồng đào năm ấy

Hồng đào rất phai hồng đào lạ
ta đã rất tình với nhân gian
ai hay cỏ lạ mọc thêm mỗi
là chút rưng rưng chịu ơn đời

hồng đào rất phai hồng đào ngọt
ai đã vô tình thả dưới sông
gọi chuyện hai mươi mùa rơi lại
gọi tình xao động thuở hồn nhiên

hồng đào rất yêu hồng đào dạ
một tiếng tình riêng để bên thềm
đêm nay trăng lại về bên ấy
để gió vô thường khẽ gọi tên...

Thứ Sáu, 11 tháng 6, 2010

Con trăng rất già

Cảm ơn con trăng rất già mà còn hào hoa
cảm ơn rất đời mà còn dễ thương...

Thứ Tư, 2 tháng 6, 2010

Về lại ngôi nhà tuổi nhỏ

Khi em ngồi trong ngôi nhà rực vàng hoa cúc
lòng bỗng nhiên thanh thản lạ kỳ
em không đợi chờ như từng thao thức
chỉ thấy mình yêu lại cái đam mê

ngôi nhà nhỏ dịu hồn em như lửa
khói dăm ba nếp sợi bay về
ai lại thế, dẫu quên nhau đi nữa
cũng bây giờ đừng nói kẻo đời chê

thì ngồi lại với căn nhà thuở nhỏ
em sẽ yên yên hết mọi trăm bề
chỉ ngại nổi bữa mưa về bên cửa
anh đâu còn nhận nổi được tình kia...

Thứ Tư, 26 tháng 5, 2010

Tàn tro

Thưa mình, chìa khóa đang rơi
sao không nhặt lấy còn ngồi dửng dưng
chạm tay ngắt phải cái đừng
mà ba bốn phía thành từng vỡ tan

Thưa mình, thì chuyện hợp tan
bèo dâu còn thế hoang mang chi người
ngày xưa có được trận cười
cả gan đổi lấy một người làm yêu

Thưa rồi, chung cuộc tiêu điều
làm thơ mà đốt ra nhiều tàn tro...

Thứ Ba, 18 tháng 5, 2010

Gấu con mất biệt

gấu con buồn trở thành loài gấu ngựa
trở chứng đi hoang cho hết một đời
đời là bụi hoa mua rờn rợn
tím như mình làm bộ thủy chung

gấu con buồn trở thành loài sứa
ôm hết tang tình lội xuống Thu Rơi
còn một đoạn nghe lòng sấp ngửa
còn một mình nghe chuyện lao đao

giờ thì cạn chuyện lòng thôi cũng tận
ba bốn non xanh đứng lại mà cười
rừng đã tiệt còn đâu về trú ẩn
đành hóa thành cao đemn bán cả mình...

Thứ Tư, 12 tháng 5, 2010

Rêu

Em rêu em ở lầu hoa hạ
đóng hộp cho đời lạ chút hương
cho lòng tứ phía lên hò hẹn
cho chết đoạn trường những ước ao

Thứ Tư, 5 tháng 5, 2010

Tình riêng

ngày lập hạ lòng em lập thêm mới
một tinh khôi đem thả dưới chân cầu
mai ra còn dấu
loang cho thành vạt sóng lao xao

vạt sóng nói tình ơi ở lại
mà nước ra đi không một ơi hời

bờ cỏ nói thì thôi nào ngồi lại
cỏ mềm có níu được gì đâu

em không biết tay mình nhiêu ngón
chỉ thấy đốt nào cũng nặng trĩu tình riêng...

Thứ Ba, 4 tháng 5, 2010

Nói tiếng gì đây???

Nói tiếng gì cho hết lời em
nói tiếng gì cho hiểu tình em
nói tiếng gì cho biết lòng em???

thì thôi ôm đoạn giả vờ
xem như cười khóc cũng vơ vẩn mà
này là lá
này là hoa
này là trơ lại một ga khách đầy

này là vui hết cuộc này
để trơ tráo lại cái ngày hôm qua
tàn xem chung cuộc mới là
tình đâu là tội là là tôi em

nói gì thứ tiếng không quen
để thiên hạ biết rằng em rất buồn...

Thứ Năm, 29 tháng 4, 2010

Rồi em biết làm gì thêm nữa

trống chi ba phía bốn bề
trống chi trống lạ cả về lẫn đi
để rồi em đứng làm chi
mà phân vân chuyến quá thì bão giông

đa mang chi thuở má hồng
mắt xanh đâu nữa mà lòng vu quy
đêm nay gương lược làm gì
còn đâu đôi chút
thôi thì thế thôi

để rồi thành chuyện đãi bôi
mình em ngồi nhặt tinh khôi mà cười
ai đem lời kể cho người
để em một vạt nắng rơi quanh mình...

Thứ Năm, 22 tháng 4, 2010

Chỉ còn biết khóc thôi

Vòng tay ôm lấy vai mình
một bên thì lạnh lại hình như đau
hai bên không đủ hết sầu
ba bên lại hóa ra màu đắng cay

vì em ôm quá đầy tay?
hay người đã quá cái ngày yêu thương
nên giờ em mới đoạn trường
nên giờ em mới ra hường ra hoa???

hai tay ôm lấy nhau và
thêm em một nửa hóa ra lại mình...

Thứ Tư, 14 tháng 4, 2010

Đã đến lúc

Cái bóng còn không?
cái bóng còn không?
còn không?

Hay mắt em đã mờ đi mỗi lúc
hay môi em đã run đến mức
không bao giờ
còn gọi nổi tên anh...

Thứ Tư, 31 tháng 3, 2010

Thôi

tiếng hát còn xa
mà sao em vội đến

anh không ở lại
em níu làm chi???

Chủ Nhật, 28 tháng 3, 2010

Hết

Anh về muộn một đêm
tóc rụng đi một sợi

Anh về trễ một đời

Thứ Tư, 24 tháng 3, 2010

Nếu anh không thích thì thôi

Cẩn thận che cho đời mình một bóng râm
người đàn ông ngồi yên
nhìn em
và nói yêu em rất mực

Người đàn ông đêm đêm hằng thao thức
vì điều gì chẳng rõ gọi tên
nhưng em tin
vì em
mà nước mắt chảy ngược

Người đàn ông gọi em là bé bỏng

Người đàn ông gọi em là đa đoan

Chiều nay mưa đến bàng hoàng

Anh xin em
đừng bao giờ ra mưa

Anh sợ mưa làm đời mình ướt!

Thứ Hai, 22 tháng 3, 2010

Cho em được yêu anh

Em
người đàn bà chưa bao giờ nhan sắc
người đàn bà thường hay cúi mặt
chưa từng đi vũ hội bao giờ

em thèm ngây thơ em thèm mắt biếc
với đôi môi rất đỗi nồng nàn

cho em được quyền yêu anh
để thấy mình còn nhan sắc.

Chủ Nhật, 21 tháng 3, 2010

Cơn ngạt thở

Cơn ngạt thở giữ em lại
trong giấc mơ
về một tình yêu có thật
tình yêu như nước mắt

trong veo

Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2010

Một bước Huyền Trân

Là đi thăm thẳm dặm ngàn
một bước tình
một bước ly
bạc màu chung thủy

Thương cái nhắm mắt về đâu mộng mị
mà tình yêu nửa bước lưng chừng

ngoái lui đã quá tận cùng
bước lên một chuyến qua vùng hoang mang

là thôi huyền sử mơ màng
còn ta với chút bẽ bàng trên tay

Bắt chước Huyền Trân mang tình sinh tử
em đem về mình giọt nước tràn ly

Thứ Hai, 15 tháng 3, 2010

Đêm qua

Đêm qua đã chết bên trời
một tình yêu dưới lặng lời tiễn đưa
dưới mây và núi như vừa
rơi ra từ một nắng mưa thất thường

Đêm qua bẻ lược đập gương
đem nhan nhắc bỏ sau vườn gió đưa
đưa rằng thương nhớ thành dưa
yêu nhau thành muối chưa vừa gừng cay

Đêm qua sao rụng chân mày
có ly nước mắt tưởng đầy lại vơi
có em đứng một bên cười
có tôi ngồi đếm sao rơi giữa hồn

Thứ Năm, 11 tháng 3, 2010

Như Hiền áo trắng

Em hiền như mây em lành như áo trắng
em cô đơn như biển như trời
tôi chập chùng cơ ngại em rơi
đan tay giang hết mình tôi sợ...

Nên em hiền như mây em lành như áo trắng
em dịu má hồng em thiếu nữ môi son
tôi buộc vào em tiếc nuối vuông tròn
làm xây xẩm vô hồi lận đận

Thương em tôi hỏi tình khăn áo
em ước chi cho cuối đường mình?

Bữa trả lời một tiếng
rồi im

Em ước chi em thành con bọ ngựa!

Thứ Tư, 10 tháng 3, 2010

Em tin

Khi trăng rụng
anh nhặt lên và đưa cho em
ánh mắt rất xanh nụ cười như lửa
dù muộn

anh vẫn nói lời thương em thứ nhất
em tin!

Ngoài kia đàn sếu về đêm
bay khắc khoải sợ mưa về bên sóng
anh đã đón em từ đường bay gãy cánh
nụ cười xanh và mắt cháy rất nồng
buổi trễ tràng đã hóa trăm năm

anh nói lời yêu em duy nhất
em tin!

Và bây giờ em sửa soạn chờ anh
dù em biết dẫu đến hết trăm năm này hay ngàn năm khác
em không còn là cái đích
để anh có thể dừng chân!

Vậy mà em tin...

Chủ Nhật, 7 tháng 3, 2010

Bất lực

Đã tưởng quay lưng là chuyến cuối cùng
mà gió mà mưa mà lòng bùng giông bão

Cái vẫy tay ngoài vòng xa ngái
em đi mỗi bước một lần khân

Giờ em biết lòng yêu còn rất rộng
có hết đất trời cũng chẳng thể ngoài anh...

Thứ Tư, 3 tháng 3, 2010

Tạm biệt

Chỉ kịp nói thêm lời tạm biệt
là đi

cho dẫu mưa giăng đầy mắc cửi
con đường riêng ai biết bến sông nào

đôi khi giật mình ngoái lại
mà ngỡ còn giấc chiêm bao

Thứ Hai, 1 tháng 3, 2010

Bây giờ

Bây giờ còn nói lời yêu
nghe như câu chuyện bữa chiều rơi sông

Bây giờ thành cái long đong
kết chi cái mộng tơ hồng ngày xưa

Bây giờ em đã như vừa
tan thành một đóa hương thừa bên anh...

Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2010

Say

Em rót cho tôi ly Brandy
không thêm màu hạnh phúc
làm sao tôi say?

Em rót cho tôi ly Brandy
không nâu như nước mắt
làm sao tôi say?

Này cái chai làm chi vội cạn?
không có màu gì

tôi say!!!

Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2010

Lễ chùa đầu năm

Đêm qua thắp nến trên chùa
gõ thêm ba tiếng chuông thừa bay lên

cầu chi mà cứ an nhiên
phúc chi không phận tiền duyên không tình

mù sa thuyền thả lênh đênh
tìm chi mà bóng với hình quẩn quanh

cầu an cho chút lòng lành
cầu em thôi hết. Tan tành về anh.

Thứ Năm, 25 tháng 2, 2010

Em

Em
người đàn bà lên năm tuổi
đi ra từ cuối khu rừng
dắt về con sói nhỏ

và đổ vào tay tôi vài ba hạt dẻ
nấu lên mơ ước trong đời

hồ hởi tôi đi tận cuối chân trời
tìm lửa tìm than tìm trên đời bao nhiêu điều có thể
cháy thành tro cho một cuối cùng

rồi hạt dẻ vô tâm
rồi con sói vô tâm
rồi em vô tâm

làm sao tôi thành chung thủy???

Thứ Tư, 24 tháng 2, 2010

Nỗi buồn

Nỗi buồn bây giờ đã hóa thạch anh
nên không còn chảy được

không như ngày xưa mắt buồn rơi xuống
thành trong veo bay ngược lên trời

Thứ Ba, 23 tháng 2, 2010

Cho con sói nhỏ không có thực

Cái mơ ước về con sói nhỏ
em không làm kịp cho anh
em không còn đủ cho anh
em không còn được nữa cho anh

dù con sói con vô lý đó
có thể đơn độc
có thể khóc
có thể đứng trên núi cao mà hú đơn độc
và có thể khóc

nhưng đó là con sói đẹp nhất kiêu hùng nhất
và cũng đáng thương nhất
mà em mong có nó

khi ôm con sói vào lòng
em sẽ nghe được nước mắt mình chảy

nhưng bây giờ thì thôi vậy

chỉ còn trơ hai cái bàng hoàng...

Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2010

Hãy nói với em

Hãy nói với em rằng anh sẽ đưa em về thăm mẹ
để yêu thương rất đỗi hiền hòa
như cọng lúa mẹ gieo cõng đời anh khôn lớn
đưa em về nhặt hạt thóc còn vương

Hãy nói với em rằng cây dừa cây khế
trước ngõ nhà anh xưa cha đã vun trồng
chờ cô gái anh yêu dẫn về hái ngọt
mát trong lành như thể tháng năm

Hãy nói với em

Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2010

Không còn bếp lửa nào tàn

Lửa đã tắt rồi
làm sao nhen lại

em xòe bàn tay giữ lửa làm gì
có người lạnh lùng cầm đóm đem đi

Đêm qua em ước điều chi
mà mắt môi bập bùng muốn cháy
mà vòng tay rơi ngoài im lặng
mà ngàn lời đứng gió im cây

Đêm qua em nói với anh
con phố kia không còn thật
con sông kia không còn chảy
sao lòng vòng chẳng lối ra

Đêm qua chẳng lá hoa
chẳng trăng sao mà nghe lòng tri kỷ

dù bên này bếp lửa
không ai nhen cho nguội hết tro tàn

Thứ Năm, 18 tháng 2, 2010

Những giấc mơ

Đêm tôi mơ giấc đầy ly trống
hẹn cùng em về rót thêm đầy
không ngờ ly vỡ
lá buông cây...

Đêm sau tôi cố dỗ mình
mơ thêm một vòng tay
ôm chặt em trong nhiều tưởng tiếc
nụ hôn trượt xuống tóc mềm
rơi nát ngoài hiên...

Thêm một lần tôi cố gọi tên
em như mơ giữa ngày đúng ngọ

em đi qua là nắng
tôi rớt một đời riêng...

Thứ Ba, 16 tháng 2, 2010

Muộn quá mất rồi

Muộn quá mất rồi
thôi về lại
em gửi lại anh đôi mắt rất buồn
dù khô cạn không gọi là khóc nữa
cũng như tình không thể xanh thêm

Muộn quá mất rồi
thôi hò hẹn
em gửi về anh như nụ hôn đầu
cái vụng dại không còn đâu nữa
nhưng vẫn thật thà một nỗi rưng rưng

Muộn quá mất rồi
thôi chờ đợi

Mà sao em vẫn ngóng bên thềm...

Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2010

Giờ thì đổi

Giờ thì mới cả trời đất hoa lá
cả tinh không những những vui buồn
những cô đơn ngồi bên kia lạ
làm mặt sầu như gió như hoa

Giờ thì hết những ưu phiền thưở nọ
đem bỏ trên cao đem ném xuống sâu
đem đốt cả những và nhung nhớ
chỉ làm người như thể vô tư

Vô tư ạ, còn mình ta ngồi lại
ai ngang qua cười chút thôi rồi
rồi như thể đất trơ thành đá
gieo hạt gì cũng thể trời ơi...

Thứ Tư, 10 tháng 2, 2010

Mời rượu cuối năm

Sắp tết, mà nghe lòng hơn tết
mượn dăm ba vui cũ dọn ra mời
ai ghé lại cũng đành mỗi mỗi
bưng ly lên nghe nhớ tơi bời

em dọn lại những buồn xưa cũ
đem lên men làm món cay nồng
mời nhấp lại ngụm này xem thử
yêu thế rồi. Đoạn tuyệt được chưa???

Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2010

Nụ hồng bé con

Thò tay xuống cái chơi vơi
bắt lên một cái yêu thời trẻ con
buộc xong một cái vuông tròn
thừa ra một đóa hồng còn trinh nguyên...

Thứ Bảy, 6 tháng 2, 2010

Trái cuối cùng

Mùa trái cuối cùng tôi nặng mình tôi
thương cái cây xù xì tách vỏ
thương cái hoa cỗi cằn nứt nụ
thương cái mình lặng lẽ trổ bông

hình dung
ai hái trái này sẽ hạnh phúc lắm đi thôi

bây giờ nẫu cả cành cây
người đâu không thấy...

Thứ Ba, 2 tháng 2, 2010

Khi thuộc về anh

Mũi dao ngọt ngào
mũi dao sâu nặng
cắt chỗ nào cũng lẳng lặng mình em

Bây giờ em thuộc về anh
rút dao ra
tan tành hai lưỡi

Thứ Hai, 1 tháng 2, 2010

Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2010

Thử làm người xa lạ

Thì bỏ lại tôi cầm giùm thôi đấy
một cái cô đơn rất đẹp kia mà
sao lại thả xuống dòng sông không chảy
rồi đành làm một kẻ u mê

Tôi nhặt lại cái điên cuồng bữa nọ
đem dán trên hiên cho đó nhớ thêm mình
rồi đôi cái thất tình như gió
như một mình tôi đếm lại bình minh

Giờ đã muộn chuyện tình kia cũng muộn
thì nói làm chi dăm thứ vô hồn
hôm để lại hàng ghế kia ngồi đợi
tôi đã ra về không một chút gì rơi...

Ngõ xa

Khi phá tung cái hàng rào
em rơi ra ngoài ngõ

ngõ xa sao dám quay về???

Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2010

Thèm được đưa về

Nếu em uống hết hai ly Rhum
anh đưa em về

như một lời mặc cả chẳng thành tên
tôi đưa em về

Nếu em uống hết hai cô đơn
ai đưa em về???

Thứ Tư, 27 tháng 1, 2010

Người can đảm

Hôm người con gái mặc áo rất xanh đến ngồi im bên lẳng lặng
hỏi
anh có yêu em không?
tôi đã không đủ can đảm

Hôm người con gái mặc áo rất nâu rủ tôi cà phê phố
hỏi
anh còn yêu em không?
tôi đã không còn can đảm

Hôm người con gái mặc chiếc áo thuần đen đến và mang cho tôi ly Brandy bé bỏng
nàng không còn hỏi
tôi mặc lòng mình rót hết hai chai

Bây giờ nàng hay mặc áo đỏ
và trên chuyến thời gian đến dưới hiên nhà chờ tôi
tôi rủ lòng mình hoang mang hoài trên phố

Tôi còn yêu em không???

Thứ Ba, 26 tháng 1, 2010

Nằm mê

Xem như một lần ta thoát chết
là thêm mắc nợ với mây nguồn
là thêm bon chen vào thành thị
là thêm một lần chuyến hoang mang

thì đem về lại dăm ba thứ
ai thả rong rêu dưới chân cầu
thì đem về lại dăm ba thứ
ai bỏ qua đời một chút nâu

nên chừ có sống thêm nghìn tuổi
thì cũng như nâu tím xanh thầm
thì cũng như buồn rơi lặng lặng
như người hôm ấy chợt nằm mê

Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2010

Một nụ cỏn con

Đừng loan tin, đừng loan nhau
kẻo đau con phố kẻo màu rất xanh
kẻo em thôi hết vô tình
kẻo anh cuống quýt quên mình quên ta

Đừng thôi xa, đừng lá hoa
đừng chi hết cả để mà thương nhau
một hai ba bốn bắc cầu
thêm năm bảy nhịp ra đầu núi non

Thế rồi một nụ cỏn con
làm sao trổ được một còn nhau đây???

Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2010

Em đã đến

Em đã đến lặng im như sóng
không nói năng chi như cái lề đường
không dám thả đôi chân mòn vẹt
sợ bụi theo về sao dám rửa sạch em

Em đã đến có gốc me cổ thụ
nghe lá rơi để biết mình già
nghe tóc rối để tình phai nhạt
nghe lòng mình hát tiễn nghìn thu

Em đã ngắm những con đường sao gió
không lá không hoa đổ xuống bên đời
chỉ có nắng làm cay mắt ướt
chỉ có lòng rớt lại mồ côi

Lần này nữa em không còn gì nữa
như nợ nghìn xưa em trả sạch một lần
rồi sau nữa em hoàn toàn tay trắng
em trở về nguyên vẹn với mình thôi...

Thứ Năm, 14 tháng 1, 2010

Biết chi mô

Em như giọt buồn rơi
tuổi thơ ngây đã xếp....

rồi rơi vào đời tôi...

hát rứa
nghe rứa
biết chi mô...

Thứ Tư, 13 tháng 1, 2010

Lụy tình

Bước đi thêm nữa là dừng
mà sao tấm vé nửa chừng muốn buông

biết rằng muôn thẳm dặm buồn
biết đi là đến một muôn trùng mình

thế rồi làm chuyến lặng thinh
thử xem một chuyện lụy tình ai mang...

Thứ Ba, 5 tháng 1, 2010

Như lần sau cuối

Đừng giông bão tội em
đừng mưa đừng buồn đừng cay đừng đắng
đừng cô đơn

bởi cơn cùng kiệt
sẽ hoang mang như trước hiên nhà
khi không còn xưa cũ
khi không còn bước chân

mà thành thời gian
mà thành mê mải
mà thành xác thân

như lần sau cuối...

Chủ Nhật, 3 tháng 1, 2010

Chịu!!!

Tìm về một chốn thật sâu
ủ xem mình thử bao lâu thì tình

Sao ta lại quá bóng hình
để nông thì cạn để mình thì đau

Để em thì quá cây cầu
để anh lại quá giang đầu núi non...

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2010

Làm sao khóc???

đừng hỏi em buồn không
đừng hỏi em vui không
đừng hỏi em hạnh phúc không
khi em còn không biết khóc

em không biết mình là ai
làm sao buồn thêm được
em không biết mình là đâu
làm sao tìm hạnh phúc

em sẽ đi thật xa
em sẽ xuống thật sâu
em sẽ về sau cuối
cho xe ngựa sang chiều

một chiều đìu hiu
một đời buồn thiu

làm sao khóc???