Khi em ngồi trong ngôi nhà rực vàng hoa cúc
lòng bỗng nhiên thanh thản lạ kỳ
em không đợi chờ như từng thao thức
chỉ thấy mình yêu lại cái đam mê
ngôi nhà nhỏ dịu hồn em như lửa
khói dăm ba nếp sợi bay về
ai lại thế, dẫu quên nhau đi nữa
cũng bây giờ đừng nói kẻo đời chê
thì ngồi lại với căn nhà thuở nhỏ
em sẽ yên yên hết mọi trăm bề
chỉ ngại nổi bữa mưa về bên cửa
anh đâu còn nhận nổi được tình kia...
Hết đi, tới dọn nhà rồi về lại...không đứt hơi sao cô giáo?
Trả lờiXóa