Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 31 tháng 3, 2010

Thôi

tiếng hát còn xa
mà sao em vội đến

anh không ở lại
em níu làm chi???

Chủ Nhật, 28 tháng 3, 2010

Hết

Anh về muộn một đêm
tóc rụng đi một sợi

Anh về trễ một đời

Thứ Tư, 24 tháng 3, 2010

Nếu anh không thích thì thôi

Cẩn thận che cho đời mình một bóng râm
người đàn ông ngồi yên
nhìn em
và nói yêu em rất mực

Người đàn ông đêm đêm hằng thao thức
vì điều gì chẳng rõ gọi tên
nhưng em tin
vì em
mà nước mắt chảy ngược

Người đàn ông gọi em là bé bỏng

Người đàn ông gọi em là đa đoan

Chiều nay mưa đến bàng hoàng

Anh xin em
đừng bao giờ ra mưa

Anh sợ mưa làm đời mình ướt!

Thứ Hai, 22 tháng 3, 2010

Cho em được yêu anh

Em
người đàn bà chưa bao giờ nhan sắc
người đàn bà thường hay cúi mặt
chưa từng đi vũ hội bao giờ

em thèm ngây thơ em thèm mắt biếc
với đôi môi rất đỗi nồng nàn

cho em được quyền yêu anh
để thấy mình còn nhan sắc.

Chủ Nhật, 21 tháng 3, 2010

Cơn ngạt thở

Cơn ngạt thở giữ em lại
trong giấc mơ
về một tình yêu có thật
tình yêu như nước mắt

trong veo

Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2010

Một bước Huyền Trân

Là đi thăm thẳm dặm ngàn
một bước tình
một bước ly
bạc màu chung thủy

Thương cái nhắm mắt về đâu mộng mị
mà tình yêu nửa bước lưng chừng

ngoái lui đã quá tận cùng
bước lên một chuyến qua vùng hoang mang

là thôi huyền sử mơ màng
còn ta với chút bẽ bàng trên tay

Bắt chước Huyền Trân mang tình sinh tử
em đem về mình giọt nước tràn ly

Thứ Hai, 15 tháng 3, 2010

Đêm qua

Đêm qua đã chết bên trời
một tình yêu dưới lặng lời tiễn đưa
dưới mây và núi như vừa
rơi ra từ một nắng mưa thất thường

Đêm qua bẻ lược đập gương
đem nhan nhắc bỏ sau vườn gió đưa
đưa rằng thương nhớ thành dưa
yêu nhau thành muối chưa vừa gừng cay

Đêm qua sao rụng chân mày
có ly nước mắt tưởng đầy lại vơi
có em đứng một bên cười
có tôi ngồi đếm sao rơi giữa hồn

Thứ Năm, 11 tháng 3, 2010

Như Hiền áo trắng

Em hiền như mây em lành như áo trắng
em cô đơn như biển như trời
tôi chập chùng cơ ngại em rơi
đan tay giang hết mình tôi sợ...

Nên em hiền như mây em lành như áo trắng
em dịu má hồng em thiếu nữ môi son
tôi buộc vào em tiếc nuối vuông tròn
làm xây xẩm vô hồi lận đận

Thương em tôi hỏi tình khăn áo
em ước chi cho cuối đường mình?

Bữa trả lời một tiếng
rồi im

Em ước chi em thành con bọ ngựa!

Thứ Tư, 10 tháng 3, 2010

Em tin

Khi trăng rụng
anh nhặt lên và đưa cho em
ánh mắt rất xanh nụ cười như lửa
dù muộn

anh vẫn nói lời thương em thứ nhất
em tin!

Ngoài kia đàn sếu về đêm
bay khắc khoải sợ mưa về bên sóng
anh đã đón em từ đường bay gãy cánh
nụ cười xanh và mắt cháy rất nồng
buổi trễ tràng đã hóa trăm năm

anh nói lời yêu em duy nhất
em tin!

Và bây giờ em sửa soạn chờ anh
dù em biết dẫu đến hết trăm năm này hay ngàn năm khác
em không còn là cái đích
để anh có thể dừng chân!

Vậy mà em tin...

Chủ Nhật, 7 tháng 3, 2010

Bất lực

Đã tưởng quay lưng là chuyến cuối cùng
mà gió mà mưa mà lòng bùng giông bão

Cái vẫy tay ngoài vòng xa ngái
em đi mỗi bước một lần khân

Giờ em biết lòng yêu còn rất rộng
có hết đất trời cũng chẳng thể ngoài anh...

Thứ Tư, 3 tháng 3, 2010

Tạm biệt

Chỉ kịp nói thêm lời tạm biệt
là đi

cho dẫu mưa giăng đầy mắc cửi
con đường riêng ai biết bến sông nào

đôi khi giật mình ngoái lại
mà ngỡ còn giấc chiêm bao

Thứ Hai, 1 tháng 3, 2010

Bây giờ

Bây giờ còn nói lời yêu
nghe như câu chuyện bữa chiều rơi sông

Bây giờ thành cái long đong
kết chi cái mộng tơ hồng ngày xưa

Bây giờ em đã như vừa
tan thành một đóa hương thừa bên anh...