Thưa mình, chìa khóa đang rơi
sao không nhặt lấy còn ngồi dửng dưng
chạm tay ngắt phải cái đừng
mà ba bốn phía thành từng vỡ tan
Thưa mình, thì chuyện hợp tan
bèo dâu còn thế hoang mang chi người
ngày xưa có được trận cười
cả gan đổi lấy một người làm yêu
Thưa rồi, chung cuộc tiêu điều
làm thơ mà đốt ra nhiều tàn tro...
Người ta hay thả "tàn tro" xuốngsông, còn không thì trao nó cho...thân nhân!
Trả lờiXóaCám ơn một trong những bài thơ hay của chị! Mong sao bài thơ sẽ không nhận một "chung cuộc tiêu điều" trong lòng người đọc!
Trả lờiXóa