Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 29 tháng 7, 2010

Nhỡ mất rồi

Ngày ngó mây bay
đêm dòm bong bóng
kiểu chi rồi cũng
thất thểu riêng mình

thì thôi đừng nói
thì thôi phúc âm
thì thôi đồ rứa
như một lặng thầm

mà mưa xối xả
mà ngày miên man
mà đêm độ lượng
mà tình hân hoan

làm sao ngăn được
lòng T mất rồi...

Thứ Ba, 27 tháng 7, 2010

Làm người im lặng

Bữa nay làm im lặng
để nghe tình như sương
để nghe lòng như sương
để nghe đời như sương

im lặng thật yên nghe mình nói
đôi ba chuyện cũ rủ nhau về
ai lại đi làm theo ký ức
có mà đày đọa giữa cơn mê

Bữa nay nhủ lòng mình im lặng
Anh có gọi T cũng xin đừng...

Thứ Bảy, 24 tháng 7, 2010

Không có bờ nào cho T

Bên này sông là đêm
bên kia sông là tối
T lội giữa dòng chập chững không trôi

Nụ cười giữ cho T vui
cái nhìn giữ cho T vui
vòng tay giữ cho T khỏi rơi
T giữ mình không đặng

Ba trăm một mụ đàn bà
Đem về mà trải chiếu hoa cho nằm


Sông này đổi được ba trăm
Sao T lại đổi ra đằng phù du...

Thứ Sáu, 23 tháng 7, 2010

Huyễn dụ

Coi như T còn nhỏ đi
anh dắt T đi siêu thị
đi ăn kem
đi thả diều
đi công viên
T sẽ dụi đầu vào lưng anh mềm như con cún

Coi như T lớn thêm một khúc
anh chở T sau lưng
vòng tay ôm khá chặt
và tóc bay vào mắt
và tiếng thở rất mềm
T dựa vào bờ vai

Coi như T đang yêu
anh đưa T đi nơi sơn cùng thủy tận
có trận mưa nguồn tuôn xuống
có bầy nước mắt dâng lên
dù thế nào
T cũng ôm ngang hông anh
và dựa sâu vào ngực

Coi như T đã rất
được chăm.

Thương người phận sự

Okie. Anh bận làm người nghĩa vụ
đi dời non lấp bể với đôi vai gánh vác giang hà
T ngồi trong nhà ngó mây bay

Mây bay nhiều đoạn chừng như thấp
hỏi han nhiều chuyện rất ơn trời
ví như xem thử còn bao nỗi
mà lại sinh thành một mồ côi

Mây bay thêm nỗi tình thơ dại
mong manh nên hóa kiếp tơ trời
T ngồi đếm hết nhiều đến độ
có cột hết tình mình cũng không rơi

Okie. Anh bận làm nghĩa vụ
chiều nay T sẽ uống tơi bời
một ly hai cốc dăm ba vại
thứ nào cũng còn rỗng mình chai

Okie. Anh cứ làm nghĩa vụ
chiều này T đi uống tơi bời
rồi hát một bài và thơ trẻ
hiên nhà nhặt đá rải thềm chơi...

Thứ Năm, 22 tháng 7, 2010

Chuyện đóa hồng ba hoa

Bữa T ngồi ngó mây bay
thử xem tan hợp chuyện này ra sao
một tan treo tận non cao
hợp chi mà lại đâm nhào xuống sông

Mây bay qua ải thong dong
mây về buộc lại đóa hồng kiêu sa
T ngồi cười với ba hoa
xong, ra mới biết như là ai kia

Ai kia giờ quá đầm đìa
cái vui cái hạnh cái khuya cái tình
T giờ hợp với chính mình
buồn vui chi cũng thình lình buông...

-----------------
ba hoa = tài hoa + hào hoa + đào hoa

Thứ Tư, 21 tháng 7, 2010

Chuyện Ô mê ly

Rất hồng rất tươi và xinh giản dị
T ngồi nghe chuyện Ômêly
T ngồi nghe chuyện nơi đáy cốc
một chấm ti ti nói liên hồi

gì nhỉ ừ chuyện mười lăm nữa
ai lại đếm thời gian bằng đáy cốc bao giờ
chỉ sợ đếm xong thành nhân vật cuối
biết xếp vào đâu cho đủ cái kết diễm tình

Rất hồng rất tươi và xinh giản dị
T ngồinghe chuyện Ô mê ly...

T vừa đi ngang qua đó

Nơi T vừa đi ngang qua
có một dấu chấm nhỏ
nhỏ thôi
nhỏ đến mức không cái chi định vị được
ngoại trừ trái tim.

Thứ Ba, 20 tháng 7, 2010

Mưa nhòe vỡ bụi

Bữa nay gió trở vài nhung nhớ
T xếp tình yêu đổi chuyện mình
chuyện mình cầu đẹp như hơi thở
rất thường nhưng không thể mồ côi

Trời ạ,cầu chi không cầu lại...
thì cứ trăm năm gọi nhau về
ai hay ai đợi từ xưa ấy
ai tình ai lặng một khoảng mê

T vội ra ngoài không son phấn
hồn nhiên như thể` gió thiên đường
chỉ sợ mưa nhòe lem hạt bụi
vỡ rồi anh có nhận ra không???

Chủ Nhật, 18 tháng 7, 2010

Bến sông

Tại thương cái bến tội tình
nằm không dáng vỡ một mình chênh vênh
một người tự gọi là anh
thêm em là một mình thành hai nhau

Ngó sông anh biết bạc đầu
thương em sóng vỗ qua cầu còn run
giờ mình đã biết gọi chung
một thiên đồ rứa ra lừng khừng yêu

Thương chi cái bến sông liều
mà trưa đứng nắng thả nhiều nụ hôn
nên giờ T dạ bồn chồn
đợi mưa chờ trở lại nguồn cội xưa...

Thứ Bảy, 17 tháng 7, 2010

Chuyện tươi hồng

Chủ nhật tươi hồng
T cũng tươi hồng ngồi nghe tình ca du mục
nghe thảo nguyên bay mười lăm năm với những thảm hoa vàng xôn xao nở bình minh trong đôi mắt
nghe thời gian không khắc một nốt nhăn nào trong tâm hồn dù mười lăm hai mươi ba mươi năm mươi và vĩnh viễn
thời gian không làm tổ trong hồn

Chủ nhật tươi hồng
bắt chước bài hát kia T ngồi thả từng tiếng guitare rơi xuống cái bậc thềm vỡ
tiếng dội lên xanh thẳm trong ngần
vang thành khúc hát trăm năm

Chủ nhật tươi hồng
Chủ nhật tươi hồng
T mở triệu đóa bên hiên nhà chờ nắng sang sông
Và gió sẽ mênh mông
Và tình thôi lận đận

Bởi chuyện yêu nào cũng đẹp tự trong tim.

Thứ Sáu, 16 tháng 7, 2010

Cái đồng hồ

Cái đồng hồ chạy quanh
không cần nhanh hay chậm
chỉ cần chạy sao cho đúng
giờ anh gặp T.

Giờ anh gặp T.
có mưa?
có nắng?
có vài lẳng lặng
có chút ưu phiền.

Hề chi hề chi
chỉ cần tích tắc
cũng thành trăm năm
chỉ cần nước mắt
cũng thành phúc âm

Cái đồng hồ chạy quanh
mà nhanh hay chậm???

Thứ Tư, 14 tháng 7, 2010

Gieo hạt

Buổi sớm T ra đường cầm theo vài cái hạt

ra ngõ gieo cây nhớ
đi đường gieo cây thương
đến trường gieo tiếng hát
đất thẫm những nỗi xanh niềm

T trồng cây bắt đầu từ gieo hạt
những hoa vàng trong nắng nở lao xao

T trồng anh bắt đầu từ lần đau thứ nhất
sao không cây tình nào nở cho nhau???

Thứ Ba, 13 tháng 7, 2010

Lòng thôi đành đoạn

Bắt chước người đời T trở giọng làm ghen
khi nhìn hạnh phúc cười hạnh phúc mím chi hạnh phúc giả vờ đau khổ
hạnh phúc không nói thêm điều gì cả
nhưng mắt môi trào ứ ra kia kìa

Khi mà T một mình ngồi gọi cái chênh vênh
lòng nhủ không mong nhưng tay lần hồi bấm đốt
đêm đã khuya cửa nhà ai kêu kẹt
cũng đủ bần thần cái hò hẹn đoan trang

Khi đêm ngủ giật mình sợ nói mớ toạc cả chiêm bao
T lấy tay gói giấc mơ vào gối
Làm bình yên như đời chưa giông bão
Làm dịu dàng như chưa thể chua ngoa

T cố hình dung anh sẽ rất thật thà
khi biết giấu hạnh phúc vào một riêng nào đó
Và T sẽ ngồi tưởng tượng khúc diễm tình bất tuyệt
Và huyễn hoặc mình như thể mười lăm

Nhưng hạnh phúc thì cười cay đắng cũng cười theo
Nên bắt chước người xưa T tự ghen cho lòng thôi đành đoạn.

Thứ Hai, 12 tháng 7, 2010

Vô ngôn

Nói vài tiếng đi
ẩn ngôn chi cũng đặng
không cần mỹ từ ngoa từ hư từ đạm từ những quái quỷ từ gì cả
chỉ cần nói anh đang nhớ T.

Cái điện thoại không đổ chuông
messenger sorry sorry sorry như người câm còn giả vờ điếc
như không hề kinh thánh đã từng buông

Đêm khuya vô cùng
T cũng vô cùng...

Thứ Sáu, 2 tháng 7, 2010

Chiếc thu tàn

em bỏ tiếng guốc phía bên kia
để tôi nghe nỗi sầu đá dựng
cái lóc cóc rơi vào tầng bậc
sẽ lên màu một sớm mai xanh

mai xanh thẳm tôi làm thi sĩ
gõ phím thành thơ cột tóc cho nàng
nhưng rất tiếc (đằng sau cánh cửa)
vẫn dịu dàng tiếng guốc khoan thai

nên chiều muộn hay tàn hay tắt lửa
thì vẫn tôi vẫn lại chiếc thu tàn...