Em đã đến lặng im như sóng
không nói năng chi như cái lề đường
không dám thả đôi chân mòn vẹt
sợ bụi theo về sao dám rửa sạch em
Em đã đến có gốc me cổ thụ
nghe lá rơi để biết mình già
nghe tóc rối để tình phai nhạt
nghe lòng mình hát tiễn nghìn thu
Em đã ngắm những con đường sao gió
không lá không hoa đổ xuống bên đời
chỉ có nắng làm cay mắt ướt
chỉ có lòng rớt lại mồ côi
Lần này nữa em không còn gì nữa
như nợ nghìn xưa em trả sạch một lần
rồi sau nữa em hoàn toàn tay trắng
em trở về nguyên vẹn với mình thôi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét