Không lẽ im mãi rứa a???
Anh không sợ T ngồi ngó hết mây
ngó hết mưa
ngó hết những vàng trưa
ngó qua ngày đứng ngọ
ngó ngõ xa ngõ gần
như nỗi đành hanh
Không lẽ im mãi rứa a?
Anh không sợ bóng mình mất hút
sợ mắt T chảy dài
sợ quên ngày quên tháng
sợ quên mình là ai
Như bữa này T lên chùa thỉnh kinh
hồi chuông nói rằng mây đang xuống núi
T mở hầu bao mua núi chở về...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét