Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 11 tháng 11, 2010

Một

Không còn chỗ nào để trốn
T mượn nơi này để lặng im

Lặng im không gió mây bay lại
T thả rơi mình xuống mênh mông

Lặng im như dấu anh đi vội
T để yên mình một mồ côi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét