Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 26 tháng 1, 2010

Nằm mê

Xem như một lần ta thoát chết
là thêm mắc nợ với mây nguồn
là thêm bon chen vào thành thị
là thêm một lần chuyến hoang mang

thì đem về lại dăm ba thứ
ai thả rong rêu dưới chân cầu
thì đem về lại dăm ba thứ
ai bỏ qua đời một chút nâu

nên chừ có sống thêm nghìn tuổi
thì cũng như nâu tím xanh thầm
thì cũng như buồn rơi lặng lặng
như người hôm ấy chợt nằm mê

2 nhận xét:

  1. Không! Không tuyệt vọng, không đuối sức! Học trò sẽ ra sao nếu cô giáo như thế?

    Trả lờiXóa
  2. Rất đáng tiếc.cái số thầy nó cứ quỷ tha ma bắt thế đấy. Bài thơ "Người an đảm" rất hay, em có thấy không? Mong em mọi chuyện đều tốt lành

    Trả lờiXóa