Chủ nhật tươi hồng
T cũng tươi hồng ngồi nghe tình ca du mục
nghe thảo nguyên bay mười lăm năm với những thảm hoa vàng xôn xao nở bình minh trong đôi mắt
nghe thời gian không khắc một nốt nhăn nào trong tâm hồn dù mười lăm hai mươi ba mươi năm mươi và vĩnh viễn
thời gian không làm tổ trong hồn
Chủ nhật tươi hồng
bắt chước bài hát kia T ngồi thả từng tiếng guitare rơi xuống cái bậc thềm vỡ
tiếng dội lên xanh thẳm trong ngần
vang thành khúc hát trăm năm
Chủ nhật tươi hồng
Chủ nhật tươi hồng
T mở triệu đóa bên hiên nhà chờ nắng sang sông
Và gió sẽ mênh mông
Và tình thôi lận đận
Bởi chuyện yêu nào cũng đẹp tự trong tim.
Thơ có nhân vật ( T) như truyện, hơi lạ.Tốt nhất nên để nhân vật làm trung tâm cho một trường thiên. Thử nghiệm xem nhé?
Trả lờiXóa