Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 14 tháng 9, 2010

Bình tĩnh một mình

Ừ thôi T làm người bình tĩnh
cho yên những chìm nổi sơn hà
đá dựng có ngăn sống cấm biển
thì lòng vẫn sóng vẫn lao xao

T giờ đã biết làm bình tĩnh
tập quên độ lượng với yêu đời
tập nhớ chừng mực trong câu nói
tập với cơ hồ cả giấc mơ

Bình tĩnh T thành con cá lội
quẫy riêng thứ tiếng của hai mình...

Thứ Năm, 9 tháng 9, 2010

Hái thuốc cho mình

Khi không làm một cơn đau
khi không làm một nát nhàu cả lên
chung tay xây một ngôi đền
chữa dăm ba bệnh tự nhiên như là...

Là hoa thì nở thành hoa
vô duyên lại nở la đà thành yêu
đi ngang gặp buổi chợ chiều
trong cơn đau cũ dám liều một phen

vậy mà cũng gọi thành tên
thuyền quyên ứ hự... thả trên tay người
anh đau một chuyến nghi ngờ
T về hái thuốc ngồi chờ kiếp sau...

Thứ Ba, 7 tháng 9, 2010

Ngó cái lưng chừng

Nhiều khi nói cho vui vậy thôi
chứ thực lòng rất rỗng
không đầu đuôi không kết thúc
kiểu ngó mây mà thấy lưng chừng

Nên cái nhấp máy nào cũng thiên lung mang nai
ném chữ ra sông ném lòng làm sóng
vậy nên
cái bến mới phúc âm cái bậc chênh chao nứt gãy
cái ma hôm nào dọa đôi lứa yêu nhau

Thực lòng có sao cũng bằng lòng cá lội
có vui có buồn có lận đận thế thôi

như nửa chiều bên này tầm tã mưa rơi
anh đi bên kia sao sợ lòng T ướt...

Thứ Hai, 6 tháng 9, 2010

Thấy ngu chưa kưng

Ai biểu tò mò làm chi
khi không làm người mắc tính xấu
đã bảo kệ cha đời
mình thích chi làm nấy
cũng qua một phận đời
đâu kần toan tính so đo

Nhìn con phù du đi
một lần đời sống duy cho một lần
với sứ mạng phồn sinh cho bầy đàn kéo nhau đi dự hội
đâu dâu bể gì
dù chết cũng vô ưu

Thấy ngu chưa kưng
ai biểu lần đân mà đi tìm câu hỏi
ai trả lời
ai trả lời
ai trả lời

thì cái kết nào cũng vậy mà thôi...

Thứ Bảy, 4 tháng 9, 2010

Không lời động vọng

Gọi gì cũng không lời động vọng
T nghe thương nhớ cứ xoay vòng
mỏi mắt chớp đời ơi biển động
đâu là mình giữa mênh mông

để sáng nay có loài mắt chớp
mở không ra mà đếm u sầu
u sầu nở muộn mười năm nữa
ai đứng chân cầu đời nước xuôi

Gọi gì cũng không lời động vọng
T treo thương nhớ dưới hiên nhà...

Thứ Năm, 2 tháng 9, 2010

Ngủ giấc dài bằng một cái tin

Buổi thèm ngủ T ủ bằng chăn
chăn giúp T khi mơ thấy anh không bị rớt ra ngoài
khoanh thành vùng ấm áp

Rồi ngoan như giấc mơ
đôi mắt khép
vòng tay khép
khép bình yên giấu bão trong lòng
T ngủ cho mình khỏi cuồng nộ về anh

Giờ thì anh đi đi
Đêm dẫu dài đến tiếng thứ bao nhiêu
T sẽ lấy cái tin đo cho bằng nỗi nhớ...