Bắt chước người đời T trở giọng làm ghen
khi nhìn hạnh phúc cười hạnh phúc mím chi hạnh phúc giả vờ đau khổ
hạnh phúc không nói thêm điều gì cả
nhưng mắt môi trào ứ ra kia kìa
Khi mà T một mình ngồi gọi cái chênh vênh
lòng nhủ không mong nhưng tay lần hồi bấm đốt
đêm đã khuya cửa nhà ai kêu kẹt
cũng đủ bần thần cái hò hẹn đoan trang
Khi đêm ngủ giật mình sợ nói mớ toạc cả chiêm bao
T lấy tay gói giấc mơ vào gối
Làm bình yên như đời chưa giông bão
Làm dịu dàng như chưa thể chua ngoa
T cố hình dung anh sẽ rất thật thà
khi biết giấu hạnh phúc vào một riêng nào đó
Và T sẽ ngồi tưởng tượng khúc diễm tình bất tuyệt
Và huyễn hoặc mình như thể mười lăm
Nhưng hạnh phúc thì cười cay đắng cũng cười theo
Nên bắt chước người xưa T tự ghen cho lòng thôi đành đoạn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét