gấu con buồn trở thành loài gấu ngựa
trở chứng đi hoang cho hết một đời
đời là bụi hoa mua rờn rợn
tím như mình làm bộ thủy chung
gấu con buồn trở thành loài sứa
ôm hết tang tình lội xuống Thu Rơi
còn một đoạn nghe lòng sấp ngửa
còn một mình nghe chuyện lao đao
giờ thì cạn chuyện lòng thôi cũng tận
ba bốn non xanh đứng lại mà cười
rừng đã tiệt còn đâu về trú ẩn
đành hóa thành cao đemn bán cả mình...
Không có gì "mất biệt", phải không nhà thơ-cô giáo?
Trả lờiXóa