Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 10 tháng 8, 2010

Những khúc rời buổi sáng

Buổi sáng rất trong
T ngồi nghe chuyện kể về một người em gái xinh
từ một em gái cũng rất xinh
ngoài vườn có bông hồng hé nụ
có mặt trời khát khao
có lòng yêu rất đỗi an lành

Này anh
kệ thiên hạ qua cầu
chiếc cầu mù sương chỉ dắt những người nào chưa kịp sống
ngày anh đặt lên môi những giai nhân nụ hôn nồng cháy bỏng
người gác cầu đứng mỉm cười nhìn bất lực
anh không thấy sao?

Này anh
kệ thiên hạ buông những chuỗi kinh cầu khi hoàng hôn rơi xuống vàng rực
bài phúc âm dành riêng cho mình
vẫn đẹp dịu dàng rất đỗi lơ ngơ

Và T nhìn anh
bằng đôi mắt trẻ thơ
bằng nụ cười trẻ thơ
bằng tất cả những giấc mơ trên đời này thêu dệt
thì hề chi hề chi những đành đoạn mà thiên hạ hối hả dắt nhau qua cầu

Buổi sáng rồi qua mau
còn trong T bình minh hoài một ánh mắt người lém lỉnh
thì hề chi hề chi
cái đoạn trường ai qua kệ họ
riêng anh cứ cười
để cùng ngó mây bay...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét