không còn buổi sớm nào mới nhất
dành cho em
tôi đi tìm hồi ức nào đã mất
bay theo bụi đỏ dị kỳ
thuở bụi đỏ mình đâu biết yêu nhau
đành gọi lòng ừ thôi đồ rứa
cả thị xã hồn nhiên ở trọ
trong nốt si thăng la giáng tưng bừng
tôi nâng bụm tay mình lòng trứng
nghe khôn ngoan nở dại bên đời
không còn gì để nói
cũng bằng thất thố giang sơn
em ở lại cho lòng tôi mở hội
khuya hết sương mù lại nói yêu nhau...
"Cả thị xã hồn nhiên ở trọ" hình như là một câu thơ hay.
Trả lờiXóa