Bây giờ mình không nhớ đây là ngôi nhà thứ mấy được cất lên. Có lẽ bản tính hay quên và không cẩn trọng vẫn chưa tập được thói ngăn nắp. Chỉ biết ở ngôi nhà này,mình làm nên chỉ để giữ được sự liên lạc với duy nhất một người sau trận trận thất lạc lại trở thành chốn đi về mỗi mỗi buồn vui.
Đang ngần ngừ không biết có nên soạn sửa nơi này làm chỗ trú chân, hay dăm ba bữa lại lang thang đâu đó.
ừ, biết đâu...
khi thân đã già mà lòng còn son...
Nhân lọai đã qua thời lang thang, và đã định cư định canh.Mọi sự sẽ thơm thảo hơn.
Trả lờiXóa