Một cuộc tình nhỏ bé trên đôi môi hồng đào. Đường đời xa lắm nhé em không nhớ tôi sao? Hãy về mau hãy về mau...
Tìm kiếm Blog này
Thứ Tư, 29 tháng 4, 2009
Là em muốn nói rằng entry này em dành riêng cho một người bạn. Một người bạn thật cũ kỹ trong mớ gia sản bạn bè ít ỏi của em. Một người bạn thân hơn người bạn thân, thương hơn một người anh, quý hơn một người bình thường. Nói chung là người bạn mà bao năm qua dù ở đâu dù lúc nào dù vui hay buồn dù đi cà phê với nhau hay không dù liên lạc hay đứt đoạn em vẫn luôn nghĩ rằng đó là người bạn, khi cần có thể nhấc máy cáu kỉnh rằng răng không thấy anh nhớ em.
Là bởi vì em không mấy khi chơi với ai. Dẫu có đi với ai cùng đường hết nước, em cũng ít khi nghĩ rằng người ta coi em là bạn, nên khi có người bạn như anh em thấy quý vô cùng. Dù ở anh có những điều mà nhiều người khác không thích, em cũng thấy bình thường. Nghĩa là một người bạn thật sự trong cách nghĩ của em.
Nên, trước sự phân vân lựa chọn thêm một lối đi của anh, em lại thấy mình dường như lại bồn chồn. Đành rằng con đường nào cũng đến đích, nhưng có cần phải lang thang khắp nẻo đến thế không? Trong khi ở đây phố thì đẹp người thì vui thế này? Em biết anh có nhiều tham vọng. Việc thực hiện cho bằng hết những khát vọng của đời mình là việc đáng làm. Nhưng ở đây vẫn có những chiều vàng góc phố, vẫn có những cây bằng lăng đến mùa lại trổ hết hoa. (Em và RS sẽ đi mua hai cây bằng lăng trồng ở góc vườn nữa chứ, khi mô trổ hoa sẽ mời anh về chiêm ngưỡng) Ở đây không có kẹt xe. Ở đây sẽ có rất nhiều buổi chiều mệt mỏi, nhưng ở đây sẽ có ai đó một sớm sẵn lòng ghé quán cà phê cho anh chia sẻ ưu phiền. Ở đây có những dòng sông trôi thật chậm nhưng vẫn đúng mùa chở nước trôi xuôi… Nói chung là ở đây có rất nhiều thứ, đặc biệt là có một góc nhỏ thôi nhưng đủ để anh ngồi viết những cuốn sách cho tuổi già.
Và nơi đây, Đại Kiều và Tiểu Kiều của anh sẽ thật bình yên, bình yên và bình yên. Dù cố đô chỉ hết lòng bé bỏng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaLà muốn nói Huế không có Sông Thu Rơi, chỉ trong vắt một khúc khi muà thu đến! Một người nước ngoài hỏi con sông ấy ở đâu, đành chịu!
Trả lờiXóa