Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2010

Thử làm người xa lạ

Thì bỏ lại tôi cầm giùm thôi đấy
một cái cô đơn rất đẹp kia mà
sao lại thả xuống dòng sông không chảy
rồi đành làm một kẻ u mê

Tôi nhặt lại cái điên cuồng bữa nọ
đem dán trên hiên cho đó nhớ thêm mình
rồi đôi cái thất tình như gió
như một mình tôi đếm lại bình minh

Giờ đã muộn chuyện tình kia cũng muộn
thì nói làm chi dăm thứ vô hồn
hôm để lại hàng ghế kia ngồi đợi
tôi đã ra về không một chút gì rơi...

Ngõ xa

Khi phá tung cái hàng rào
em rơi ra ngoài ngõ

ngõ xa sao dám quay về???

Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2010

Thèm được đưa về

Nếu em uống hết hai ly Rhum
anh đưa em về

như một lời mặc cả chẳng thành tên
tôi đưa em về

Nếu em uống hết hai cô đơn
ai đưa em về???

Thứ Tư, 27 tháng 1, 2010

Người can đảm

Hôm người con gái mặc áo rất xanh đến ngồi im bên lẳng lặng
hỏi
anh có yêu em không?
tôi đã không đủ can đảm

Hôm người con gái mặc áo rất nâu rủ tôi cà phê phố
hỏi
anh còn yêu em không?
tôi đã không còn can đảm

Hôm người con gái mặc chiếc áo thuần đen đến và mang cho tôi ly Brandy bé bỏng
nàng không còn hỏi
tôi mặc lòng mình rót hết hai chai

Bây giờ nàng hay mặc áo đỏ
và trên chuyến thời gian đến dưới hiên nhà chờ tôi
tôi rủ lòng mình hoang mang hoài trên phố

Tôi còn yêu em không???

Thứ Ba, 26 tháng 1, 2010

Nằm mê

Xem như một lần ta thoát chết
là thêm mắc nợ với mây nguồn
là thêm bon chen vào thành thị
là thêm một lần chuyến hoang mang

thì đem về lại dăm ba thứ
ai thả rong rêu dưới chân cầu
thì đem về lại dăm ba thứ
ai bỏ qua đời một chút nâu

nên chừ có sống thêm nghìn tuổi
thì cũng như nâu tím xanh thầm
thì cũng như buồn rơi lặng lặng
như người hôm ấy chợt nằm mê

Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2010

Một nụ cỏn con

Đừng loan tin, đừng loan nhau
kẻo đau con phố kẻo màu rất xanh
kẻo em thôi hết vô tình
kẻo anh cuống quýt quên mình quên ta

Đừng thôi xa, đừng lá hoa
đừng chi hết cả để mà thương nhau
một hai ba bốn bắc cầu
thêm năm bảy nhịp ra đầu núi non

Thế rồi một nụ cỏn con
làm sao trổ được một còn nhau đây???

Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2010

Em đã đến

Em đã đến lặng im như sóng
không nói năng chi như cái lề đường
không dám thả đôi chân mòn vẹt
sợ bụi theo về sao dám rửa sạch em

Em đã đến có gốc me cổ thụ
nghe lá rơi để biết mình già
nghe tóc rối để tình phai nhạt
nghe lòng mình hát tiễn nghìn thu

Em đã ngắm những con đường sao gió
không lá không hoa đổ xuống bên đời
chỉ có nắng làm cay mắt ướt
chỉ có lòng rớt lại mồ côi

Lần này nữa em không còn gì nữa
như nợ nghìn xưa em trả sạch một lần
rồi sau nữa em hoàn toàn tay trắng
em trở về nguyên vẹn với mình thôi...

Thứ Năm, 14 tháng 1, 2010

Biết chi mô

Em như giọt buồn rơi
tuổi thơ ngây đã xếp....

rồi rơi vào đời tôi...

hát rứa
nghe rứa
biết chi mô...

Thứ Tư, 13 tháng 1, 2010

Lụy tình

Bước đi thêm nữa là dừng
mà sao tấm vé nửa chừng muốn buông

biết rằng muôn thẳm dặm buồn
biết đi là đến một muôn trùng mình

thế rồi làm chuyến lặng thinh
thử xem một chuyện lụy tình ai mang...

Thứ Ba, 5 tháng 1, 2010

Như lần sau cuối

Đừng giông bão tội em
đừng mưa đừng buồn đừng cay đừng đắng
đừng cô đơn

bởi cơn cùng kiệt
sẽ hoang mang như trước hiên nhà
khi không còn xưa cũ
khi không còn bước chân

mà thành thời gian
mà thành mê mải
mà thành xác thân

như lần sau cuối...

Chủ Nhật, 3 tháng 1, 2010

Chịu!!!

Tìm về một chốn thật sâu
ủ xem mình thử bao lâu thì tình

Sao ta lại quá bóng hình
để nông thì cạn để mình thì đau

Để em thì quá cây cầu
để anh lại quá giang đầu núi non...

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2010

Làm sao khóc???

đừng hỏi em buồn không
đừng hỏi em vui không
đừng hỏi em hạnh phúc không
khi em còn không biết khóc

em không biết mình là ai
làm sao buồn thêm được
em không biết mình là đâu
làm sao tìm hạnh phúc

em sẽ đi thật xa
em sẽ xuống thật sâu
em sẽ về sau cuối
cho xe ngựa sang chiều

một chiều đìu hiu
một đời buồn thiu

làm sao khóc???