Chào nhé cái ngày thua ngộ nhận
ta về sắp xếp mộng lung tung
bữa nào hơi rảnh đem ra đếm
rồi xếp rồi lau cái vô chừng
vô chừng như thể mười lăm tuổi
thiên hạ mênh mông tưởng riêng mình
nên chi ai nhớ mà ta rối
ai buồn ta ngỡ mặt trời rơi
nên chi mai mốt đời ta rảnh
đem chuyện ngày xưa kể lại mình
hình như bữa ấy thành thơ trẻ
thành lá thành hoa hát tự tình...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét