Bữa mệt hiệp khách nằm nhai cỏ
bỏ lại cô cô với mặt sầu
cô buồn cô bỏ lên mây ở
hiệp khách nhai nhằm nỗi đâu đâu
ừ thôi hiệp khách đừng múa võ
giang hồ cho mệt lắm vai nhau
cô cô rớt kiếm vùi chân núi
hiệp khách giang đầu có kịp đâu
nên đời bữa lại thêm đôi bạn
lên núi tìm sông chả thấy người
chỉ thấy đâu đây trò vụng dại
khách hành với hiệp với đười ươi...
" Cô cô rớt kiếm vùi chân núi". Vùi chỗ nào vậy Cô cô? Một câu thơ hay quá Cô cô ạ.
Trả lờiXóaui chà, biết rớt chỗ mô thì đã lượm lại rồi Thầy ạ.
Trả lờiXóacảm ơn Thầy đã khen thơ trò hay.