Một nắm thời gian buồn như muối
lên men từ bữa bước giang hồ
ai thành lòng sung mình lòng vả
đằng nào cũng đắng chát đời nhau
thì có làm chi chừ cũng cạn
cũng sông cũng biển cũng ao hồ
cũng trơ lòng mình từng vốc đá
cũng cạn cho tình giọt ngẩn ngơ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét