Tại mưa gió tơi bời này là lòng em lại chòng chành khó tả
em thèm được sống riêng mình
chỉ để đi lui đi tới trong một căn phòng nhỏ
ngó mưa rơi
ngó lá bay
ngó lòng mênh mang lằng lặng
Rồi em thèm được mở lên chút nhạc
nghe những lời cũ kỹ thôi rồi
nghe những điều sến rện thôi rồi
nghe những giấc mơ giật mình gõ cửa
nghe tiếng thương yêu ríu rít dưới hiên nhà
nghe mắt môi cười tan giọt giọt vô tình lăn đâu đó
Giờ thì thèm nhắm mắt một đoạn
mở ra đã yên ổn bao giờ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét